ONLINE 24/7
Hotline: 0988563786
GV CAO CẤP 1
GV CAO CẤP 1 Tiến sĩ ngữ văn
50.000 giờ
50.000 giờ Trực tiếp giảng dạy
Học trực tuyến
Học trực tuyến Online qua zoom
Uy tín chất lượng
Uy tín chất lượng Mô hình lớp học nhỏ

🎙️ TÂM SỰ MỘT NHÀ GIÁO 35 NĂM ĐỨNG LỚP (Từ một bản ghi âm cũ, thu vào cuối những năm 1990 sau một tiết dạy dự giờ tại cụm Bắc Đuống)

28/06/2025 | Đăng bởi: TSH.EDU.VN

🎙️ TÂM SỰ MỘT NHÀ GIÁO 35 NĂM ĐỨNG LỚP
(Từ một bản ghi âm cũ, thu vào cuối những năm 1990 sau một tiết dạy dự giờ tại cụm Bắc Đuống)

Tôi vẫn còn nhớ rất rõ... tiếng “tạch” khẽ khàng của chiếc máy thu âm nhỏ đặt trên bàn giáo viên ngày hôm ấy. Một thiết bị khiêm nhường, cũ kỹ – nhưng với tôi, nó là nhân chứng thầm lặng của những ngày đầu bước vào nghề: những ngày đầy lo âu, rụt rè mà cũng tràn ngập khát vọng.

Hôm đó là một sáng mùa đông năm 1990. Trường làng với mái ngói rêu phong, bảng đen phấn trắng, những dãy bàn gỗ sờn màu thời gian. Tôi giảng bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” – một tác phẩm rực rỡ ánh trăng và tình yêu lao động. Ngoài trời, gió lạnh lùa qua khe cửa gỗ, bên trong lớp học là tiếng sột soạt của những trang sách mở ra. Nhưng tôi không run vì rét – mà run vì có rất nhiều thầy cô trong cụm Bắc Đuống đang ngồi dự giờ, chăm chú theo dõi. Đó là buổi dự giờ chuẩn bị cho cuộc thi giáo viên dạy giỏi đầu tiên trong sự nghiệp.

Tôi còn nhớ rõ cảm giác hồi hộp khi cất giọng nói câu mở đầu:
“Các em thân mến, bài thơ hôm nay sẽ đưa chúng ta ra khơi – nơi có ánh trăng, có tiếng hát, có cả một niềm tự hào lao động…”

Lũ học trò quê ngồi im phăng phắc. Có em chống cằm, có em chép lia lịa. Tôi dốc hết tâm huyết – từng lời giảng là từng nhịp tim chân thành. Mong học trò hiểu, mong đồng nghiệp cảm nhận, mong chính mình vượt qua được chính mình.

Tiết dạy kết thúc trong tiếng vỗ tay. Nhưng điều còn đọng lại với tôi – hơn mọi lời khen – chính là giọng nói của mình được lưu lại trong cuốn băng cassette cũ ấy.
Một giọng nói trẻ trung, trong trẻo, có chút bỡ ngỡ, rất đỗi chân thành. Đó không chỉ là giọng nói của một cô giáo mới ra trường – mà còn là giọng của những ước mơ, của tấm lòng dạy học thuần khiết, và cả dòng máu nghề truyền đời.

Giọng nói ấy – tôi tin – là tài sản vô giá mà mẹ tôi đã lặng lẽ truyền lại. Một chất giọng rõ ràng, mềm mại, có chiều sâu – đã nâng tôi lên khỏi những nhọc nhằn tuổi thơ, giúp tôi bay lên với một ước mơ tha thiết: được làm cô giáo dạy văn trọn đời.

Hôm nay, sau 35 năm đứng lớp, tôi đã trải qua biết bao lớp học, thế hệ, bài giảng… Công nghệ hiện đại đã thay đổi cách dạy – từ máy chiếu, giáo án điện tử đến bài giảng số hóa. Nhưng với tôi, bản ghi âm từ năm 1990 vẫn là một báu vật không thể thay thế.

Đó không chỉ là tư liệu nghề nghiệp – mà là ký ức sống động về một thời dạy học không mạng xã hội, không phần mềm trình chiếu – chỉ có giọng nói, ánh mắt, phấn trắng và tấm lòng son sắt với nghề.

Không phải giáo viên nào cũng có cơ hội giữ lại khoảnh khắc bắt đầu như thế. Với tôi, đó là tài sản quý giá nhất của đời làm nghề.
Như một thước phim nguyên bản, không cắt dựng, nó nhắc tôi nhớ mình đã từng trẻ trung, từng khát khao, từng run rẩy và từng tin tưởng mãnh liệt vào hai chữ “người thầy”.

Và hôm nay, sau 35 năm, tôi vẫn tin như thuở ban đầu:
Giọng nói người thầy có thể truyền cảm hứng, thắp lên ánh sáng – và gieo vào tâm hồn học trò những mùa màng ký ức chẳng bao giờ phai.


Gửi bình luận:
hotline hotline
Chat